Hà Nội: Nhà xuất bản Giáo dục, 1981. — 310 trang.
Từ đa nghĩa là loại đơn vị có mối quan hệ đặc biệt giữa hai mặt của kí hiệu ngôn ngữ: cái biểu đạt và cái được biểu đạt. Cấu trúc nội dung từ đa nghĩa là kết quả của quá trình sử dụng và phát triển nghĩa của từ. Nói một cách khái quát, từ đa nghĩa thuộc về nhiều bình diện khác nhau của ngôn ngữ: từ vựng, ngữ pháp, ngữ dụng. Từ đa nghĩa thuộc về bình diện từ vựng được gọi là từ đa nghĩa từ vựng. Là một bình diện điển hình của từ đa nghĩa, vì thế nên trong một số công trình nghiên cứu, nhiều nhà ngôn ngữ học đã gọi từ đa nghĩa từ vựng một cách ngắn gọn là từ đa nghĩa. Vốn từ đa nghĩa của ngôn ngữ cũng như hệ thống con ngữ nghĩa của từ là biểu hiện của sự phát triển của từ vựng – ngữ nghĩa nói riêng và của ngôn ngữ văn hóa nói chung. Kết quả nghiên cứu từ đa nghĩa là một trong những thành tựu nghiên cứu từ vựng – ngữ nghĩa của nền ngôn ngữ học tương ứng.